Giới
thiệu tác giả: Liam O'Flaherty (1896 - 1984) là một
trong những nhà văn nổi tiếng bậc nhất của Ireland. Ông từng tham gia Thế
chiến I dưới sự lãnh đạo của Quân đội Anh và bị thương nặng ở Langemarck, Bỉ.
Sau đó, ông rơi vào tình trạng trầm cảm, rời khỏi quân đội và đi du lịch khắp
nơi trên thế giới. Quay trở lại Ireland, ông tuyên bố ủng hộ Chủ nghĩa Cộng
sản, tham gia vào IRA - Quân đội Công hòa
Ireland (Irish Republican Army) trong phong trào giải phóng Ireland. Năm
1921, nội chiến Ireland
xảy ra. O'Flaherty tham gia vào cuộc nội chiến và viết rất nhiều tác phẩm đặc
sắc về đề tài này.
Truyện ngắn Xạ thủ là một trong những
tác phẩm tiêu biểu của ông, được coi là một trong những truyện ngắn xuất sắc
nhất của văn học Ireland
cũng như của văn chương thế giới.
Bối
cảnh lịch sử truyện: Năm 1919, Quân đội Cộng hòa Ireland
IRA được thành lập nhằm tách Ireland khỏi sự thống trị của Vương
quốc Anh. Trước sức ép của IRA, năm 1921, hai bên ký Hiệp ước Anh – Ireland,
theo đó, Vương quốc Anh công nhận Ireland trở thành Bang Ireland Độc lập (Irish Free
State). Tuy nhiên, tính độc lập chỉ tương đối khi về danh nghĩa Ireland
vẫn là một phần của Đế chế Anh (Bristish
Empire).
Hiệp ước Anh - Ireland 1921 khiến người dân Ireland bị chia rẽ sâu sắc. Bản
thân chính phủ Ireland
cũng chia làm hai phe. Phe ủng hộ Hiệp ước do Bộ trưởng Tài chính Michael
Collins đứng đầu với lý do tạm thời ủng hộ Hiệp ước để tiếp tục tiến đến những
bước dài hơn cho độc lập hoàn toàn cho Ireland. Phe phản đối Hiệp ước do Thủ
tướng Éamon de Valera đứng đầu cho rằng Hiệp ước là sự bán rẻ tự do của đất
nước. Trước những xung đột sâu sắc đó, nội chiến Ireland đã nổ ra. Quân đội Ireland bị chia thành phe IRA và phe Quốc gia (Free State). Tâm điểm
của cuộc nội chiến bắt đầu từ thành phố Dublin
và điểm nóng nhất chính là khu Four Courts.
XẠ THỦ
Truyện ngắn của Liam O’Flaherty
Màn đêm nhuộm dần ráng chiều tháng sáu.
Thành phố Dublin
bị bao phủ bởi bóng tối. Ánh trăng huyền ảo lọt qua những đám mây, ảm đạm trong
ráng chiều tà, lập lờ buông trên khắp các con phố hoang tàn và dòng nước đen
ngòm của sông Liffey. Khu Four Courts đã bị bao vây. Tiếng súng rền vang. Đây
đó dọc thành phố, tiếng súng rạch tan sự yên tĩnh của màn đêm, giống như tiếng
chó sủa trên cánh đồng hiu quạnh. Phe Cộng hòa và quân Quốc gia đang xảy ra nội
chiến.
Trên nóc nhà gần cầu O'Connell, một xạ
thủ của quân đội Cộng hòa đang nằm quan sát. Bên cạnh y là một khẩu súng
trường. Quanh vai y đeo một cặp ống nhòm. Y mang khuôn mặt của một thư sinh,
gầy gò và khắc khổ. Đôi mắt của y ánh lên tia nhìn cuồng tín. Ánh mắt lạnh
băng. Ánh mắt của một kẻ quen đối diện với cái chết.
Xạ thủ ngấu nghiến nhai chiếc bánh
sandwich. Từ sáng đến giờ y chưa ăn gì vì quá hưng phấn. Nuốt xong chiếc
sandwich, y lấy bình rượu whisky trong túi ra nhấp một ngụm. Rồi y bỏ bình rượu
vào túi. Dừng lại trong giây lát, y băn khoăn không biết liệu có nên liều lĩnh
hút một điếu thuốc hay không. Việc này rất nguy hiểm. Kẻ thù xung quanh. Ánh
lửa của điếu thuốc lóe lên trong đêm tối có thể bị phát hiện. Nhưng y quyết
định đánh liều một phen.
Gắn điếu thuốc lên môi, xạ thủ đánh
diêm, rít một hơi thèm thuồng và vội dùng tay che ngay ánh lửa. Gần như lập
tức, một viên đạn găm xoáy vào lan can. Y vội rít một hơi khác và dập tắt điếu
thuốc. Rồi y chửi thề và trườn mình sang bên trái.
Xạ thủ cẩn trọng nhổm dậy ngó qua lan
can quan sát. Một ánh chớp lóe lên tiếp. Viên đạn rít qua đầu sát sạt. Y vội
thụp xuống. Y đã kịp nhìn thấy ánh sáng lóe lên. Nó nóc nhà phía bên kia con
phố.
Xạ thủ trườn qua mái nhà tới ống khói
phía sau. Y ẩn kín sau ống khói, từ từ đứng dậy cho tới khi tầm mắt vượt qua
lan can sang phía bên kia. Không thấy gì. Chỉ có ánh sáng lờ mờ bao trùm mái
nhà đối diện. Kẻ thù đã được ngụy trang.
Ngay lúc đó, một chiếc xe bọc thép vượt
qua cây cầu và chậm rãi tiến vào con phố. Nó dừng ở phía bên kia đường, cách
chừng 50 thước. Xạ thủ có thể nghe được tiếng động cơ rền. Tim y đập nhanh hơn.
Đó là xe của kẻ thù. Y muốn bắn, nhưng y biết việc đó vô dụng. Viên đạn không
thể nào xuyên thủng lớp thép bọc ngoài con quái vật xám đó.
Góc phố xuất hiện một người phụ nữ đứng
tuổi, trên đầu trùm khăn rách rưới. Mụ bắt đầu nói chuyện với người đàn ông bên
trong xe bọc thép. Rồi mụ đang chỉ lên mái nhà nơi y đang đứng. Một kẻ chỉ
điểm.
Nắp xe bọc thép mở ra. Một cái ló ra về
phía xạ thủ. Xạ thủ nâng khẩu súng trường và khai hỏa. Đầu gã đàn ông đập mạnh
vào cạnh nòng pháo. Người đàn bà kinh khiếp chạy lao về phía góc phố. Y bắn
thêm phát nữa. Mụ lộn nhào úp mặt vào rãnh nước.
Từ mái nhà đối diện vang lên tiếng
súng. Cánh tay xạ thủ bỏng rát. Khẩu súng rơi mạnh xuống sàn mái nhà. Y đặt tay
lên khẩu súng nhưng không thể nhấc nó lên. Cánh tay y trĩu nặng, tê dại. Y chửi
thề, lầm bầm: “Mình đã bị trúng đạn rồi”.
Xạ thủ dán mình xuống, trườn về phía
tường lan can. Y dùng tay trái nâng cánh tay phải bị thương lên. Máu thấm đẫm
bàn tay. Chẳng có gì đau đớn. Chỉ mất cảm giác, như cánh tay đã bị cắt bỏ. Y
nhanh chóng lôi từ trong túi ra một con dao. Rạch lớp vải áo ra, y thấy một lỗ
đạn trên cánh tay. Phía đằng sau không có dấu vết gì. Hẳn viên đạn đã găm vào
xương. Y cố gập cánh tay lại, nghiến chặt răng, kìm nén cơn đau.
Mồ hôi tướt trán, xạ thủ rạch toang túi
đồ lôi túi cứu thương ra. Y bẻ lọ i-ốt và nhỏ lên vết thương. Một cơn đau tột độ
cắn xé. Y dùng bông ấn vào miệng vết thương băng lại, dùng răng thắt nút đoạn
băng bao phủ vết thương. Rồi y tựa vào thành lan can, nhắm mắt, cố vượt qua cơn
đau.
Con phố bên dưới hoàn toàn im ắng.
Chiếc xe bọc thép đã tháo lui qua cây cầu. Cái đầu vô hồn của gã điều khiển
súng máy vẫn đang vắt trên nòng pháo. Xác người đàn bà nằm im trong rãnh cống.
Xạ thủ chăm sóc cánh tay bị thương và
nghĩ cách trốn thoát. Y không thể nằm im đến sáng. Kẻ thù ở nóc nhà đối diện sẽ
tiêu diệt y. Phải giết chết tên đó. Nhưng y không thể sử dụng súng trường được
nữa. Chỉ còn khẩu súng lục để giết kẻ thù. Và y nghĩ ra cách.
Tháo mũ xuống, xạ thủ móc lên họng khẩu
súng trường. Y từ từ đẩy khẩu súng trường lên trên bờ tường cho đến khi cái mũ
có thể được nhìn thấy từ phía bên kia con phố. Gần như ngay lập tức có tiếng
súng và một viên đạn xuyên thủng chóp mũ. Y đẩy nghiêng khẩu súng trường. Cái
mũ rơi xuống đường. Sau đó y nắm vào giữa báng súng trường và thả lỏng tay trái
vắt trên bờ tường mái một cách vô hồn cho bên kia có thể nhìn thấy cánh tay.
Một vài giây sau, y thả khẩu súng trường rơi xuống phố. Rồi y đổ người xuống
sàn mái, kéo cánh tay y rơi theo.
Dùng chân trườn thật nhanh về phía ống
khói. Âm mưu của xạ thủ đã thành công. Kẻ thù nhìn thấy cái mũ và khẩu súng
trường rơi xuống phố, nghĩ rằng đã giết được y. Hắn bước ra khỏi chỗ nấp. Còn y
nấp sau ống khói, nhìn sang phía bên kia.
Xạ thủ mỉm cười, cầm khẩu súng lục đặt
lên mép tường. Khoảng cách chừng khá xa. Sẽ là một phát đạn khó trúng trong cái
ánh sáng chập choạng này. Cánh tay bị thương đang khiến y đau đớn tưởng chừng
như có hàng ngàn mũi kim châm. Y nín hơi, cố ngắm thật chuẩn. Kẻ thù nằm lọt
trong ống ngắm. Tay y hơi run vì háo hức. Y
bậm chặt môi, hít một hơi thật sâu. Bóp cò. Tay
y bị dội lại. Tiếng súng nổ làm tai y gần như bị điếc.
Khói súng tan dần. Xạ thủ nhìn chăm chú
và bật rú lên phấn khích. Kẻ thù đã trúng đạn. Hắn đang nằm vắt trên gờ nóc nhà
đối diện, giẫy chết. Chân hắn giật giật và từ từ đổ về phía trước như đang mộng
du. Khẩu súng trường rơi khỏi tay hắn, đập vào bờ tường, rơi tiếp, đập vào cọc
của tiệm cắt tóc bên dưới và kêu loảng xoảng trên vỉa hè. Tiếp theo, kẻ thù gục
vào lan can và từ từ lao xuống. Xác hắn lộn nhiều vòng trong không trung, rơi
bịch xuống đất, bất động.
Xạ thủ nhìn kẻ thù rơi xuống. Y bỗng
rùng mình. Khoái cảm giết người lịm tắt. Y thấy cắn rứt. Mồ hôi lấm tấm. Vết
thương. Đói khát. Một ngày dài căng thẳng theo dõi khiến y kiệt sức. Y thấy ghê
tởm cảnh xác kẻ thù rơi xuống đất tan tành. Răng y nghiến chặt. Y bắt đầu lẩm
bẩm, rồi gào thét, chửi rủa chiến tranh, chửi rủa bản thân mình và mọi người.
Xạ thủ nhìn khẩu súng lục trong bàn
tay, chửi thề và vứt khẩu súng xuống sàn mái ngay dưới chân y. Khẩu súng lục
rơi xuống, Một tiếng nổ vang. Viên đạn từ khẩu súng sượt qua đầu y. Các giác
quan của y như tê liệt, dây thần kinh căng lên. Im lặng. Cơn khiếp hãi trôi
qua. Y bắt đầu cười.
Xạ thủ lôi bình rượu trong túi ra, tu
cạn. Y lấy lại được khí thế. Y quyết định sẽ rời khỏi nóc nhà đó và đi tìm chỉ
huy đại đội để báo cáo. Xung quanh im lặng. Không còn nhiều nguy hiểm khi băng
qua các con phố nữa. Y nhặt khẩu súng lục và đút vào túi. Rồi y trườn từ cửa sổ
mái xuống ngôi nhà bên dưới.
Bước ra đến đường, xạ thủ bỗng thấy tò
mò muốn biết mặt kẻ vừa bị mình hạ gục. Với mấy phát súng của mình, kẻ đó cũng
chứng tỏ là một tay thiện xạ. Y băn khoăn. Liệu rằng mình có biết hắn không? Có
khi hắn cùng đại đội với y trước khi quân đội chia tách thành hai phe. Y quyết
định mạo hiểm xem mặt kẻ thù. Y nhìn chăm chú quanh góc phối đi vào phố
O'Connell. Phía trên con phố này đang diễn ra đọ súng quyết liệt, nhưng quanh
đây thì hoàn toàn im ắng.
Xạ thủ băng
qua con phố. Tiếng súng máy rít lên xung quanh y với làn mưa đạn. Nhưng y đã
kịp thoát. Y lăn nhào xuống bên cạnh cái xác. Tiếng
súng máy ngừng.
Xạ thủ xoay cái xác lại và nhìn thẳng
vào khuôn mặt em trai mình.
Hoàng Tùng dịch
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét